Bạn
Đường

Nhận
xét cá nhân của Bạn Đường khi đọc bức Thư ngỏ của số rận chủ trên có thể thấy:
Thứ
nhất: Tại sao đây lại chỉ là Thư ngỏ để “yêu cầu đối thoại về việc tưởng niệm
các liệt sỹ, nạn nhân của chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược” (19/01; 17/02;
14/03)? Thế còn những liệt sỹ, nạn nhân của những cuộc chiến tranh chống thực
dân Pháp, đế quốc Mỹ lại không được nhắc đến?, đây chính là thủ đoạn, bản chất
của số rận chủ này. Lợi dụng sự kiện chính trị xã hội, đặc biệt những vấn đề
liên quan tới TQ để kêu gọi, kích động tập trung đông người. Gần đây nhất, liên
quan vấn đề ô nhiêm môi trường tại biển một số tỉnh miền Trung (do việc xả thải
của Fomosa – Đài Loan, Trung Quốc gây ra), cơ quan chức năng đã phát hiện, chỉ rõ âm mưu phản động, kích động biểu tình, lật
đổ chế độ của những đối tượng xấu thông qua số zận chủ trong nước, cũng chính
là số này.
Thứ
hai: Những rận chủ ký Thư ngỏ trên cho rằng, việc tưởng niệm này đã trở thành “một
nét đẹp văn hóa tâm linh tốt đẹp của người Hà Nội, phù hợp văn hóa người Việt”
và cho rằng sẽ tiếp tục tổ chức việc tưởng niệm này ở Tượng đài Lý Thái Tổ
trong thời gian tới. Không biết những rận chủ này dựa vào đâu khi coi việc tập
trung đông người thắp hương tượng đài cụ Lý là nét đẹp văn hóa của người Hà Nội.
Xin thưa, nét đẹp văn hóa của người Hà Nội không hề có nét đẹp nào lạ lùng đến
vậy. Đây chỉ là sự ngụy biện, mượn danh nghĩa “tưởng niệm” để tổ chức những hoạt
động gây mất an ninh trật tự.
Việc
tưởng niệm để tưởng nhớ những người đã hy sinh cho Tổ quốc là việc thể hiện
truyền thống uống nước nhớ nguồn, là truyền thống của người Việt Nam. Điều này
đã được Đảng, Nhà nước, nhân dân giành riêng ngày 27/7 hàng năm là ngày Thương
binh, liệt sỹ để tri ân những người có công trong cuộc kháng chiến bảo vệ Tổ quốc.
Kèm với đó là những hoạt động thiết thực, đền ơn đáp nghĩa… chứ không phải là
những việc tưởng niệm để gây rối như những rận chủ đã làm.
Thứ
ba: Những thành phần tham gia tưởng niệm, có thể thấy đây đều là những người từng
nhiều lần có các hoạt động gây mất an ninh trật tự, đa phần số này đều đã từng
bị xử lý hành chính về hành vi “gây rối trật công cộng”, có những cá nhân đã từng
truy tố về hình sự. Đây chính là câu trả lời cho việc tại sao bị “ngăn chặn, bắt
bớ khi đi tưởng niệm”. Thiết nghĩ, với những thành phần mượn danh tưởng niệm để
gây mất an ninh trật tự, làm ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của người dân
Thủ đô thì việc “ngăn chặn, bắt bớ” số này của Công an Hà Nội nếu có cũng là việc
làm hết sức cần thiết, tránh để số này tiếp tục có những hành động, việc làm
gây hại cho xã hội.
Với những lý do trên, không hiểu những rận chủ này sẽ lấy
lý lẽ gì nếu được đối thoại như yêu cầu!
Tưởng niệm gì mà giăng ra những biểu ngữ nội dung chống nhà nước, xuyên tạc sự thật? Đó không phải là tưởng niệm.
Trả lờiXóaNhững lần hội này ra tượng đài hô hét bảo là tưởng niệm nhưng hầm hố trông như đi chấn áp người ta chứ không phải là tưởng niệm
Trả lờiXóaTưởng niệm là người ta nhớ về những người đã khuất với thái độ nghiêm túc và trang trọng chứ hoàn toàn không có chuyện khua chiêng gõ mỏ để cộng đồng chú ý.
Trả lờiXóaCái trò thư ngỏ này có tác dụng gì đâu, cứ choe choét ra, có cái tự viết tự ký người có tên ký còn không biết đến khi hỏi đến mới biết là bị giả mạo chữ ký mạo danh...
Trả lờiXóaLại diễn bày này để gây rối thôi chứ ai cũng tường bộ mặt những người tham gia tưởng niệm hết. Vườn hoa, góc phố nào họ chả lê la, tìm đủ mọi cách để gây rối. Có đáng tin không?
Trả lờiXóaSao hội này đẻ ra lắm thư ngỏ thế không biết!
Trả lờiXóaNghề của bọn này mà lị, chuyên nghề biểu tình ăn vạ, dựng chuyện ....
XóaGửi ông Nguyễn Đức Chung cơ đấy? Chắc chán gửi lên lãnh đạo nhà nước rồi.
Trả lờiXóaĐúng là lũ dỗi việc.
Thư ngỏ với chả thư ngó!
Trả lờiXóaRiêng hội này cứ kệ cha nó không ai ngó ngàng thì nó tịt luôn, hết bày trò.
Tưởng nhớ ghi nhớ công ơn các anh hùng liệt sĩ thì cả nước đã có ngày 27/7 đó. Mỗi dịp tết nguyên đán thì lãnh đạo, cơ quan đoàn thể cũng tổ chức thăm hỏi gia đình thương binh liệt sĩ... Mấy chú rận này kiếm chuyện!
Trả lờiXóaLũ dâm chủ dở trò!
Trả lờiXóaLũ dâm chủ dở trò!
Trả lờiXóaGọi là tưởng niệm nhưng thực chất hội này kéo nhau tụ tập biểu tình, chính quyền biết nên mới phải huy động lực lượng ra theo dõi.
Trả lờiXóaGọi là tưởng niệm nhưng thực chất hội này kéo nhau tụ tập biểu tình, chính quyền biết nên mới phải huy động lực lượng ra theo dõi.
Trả lờiXóaNhững thành phần tham gia tưởng niệm, có thể thấy đây đều là những người từng nhiều lần có các hoạt động gây mất an ninh trật tự, đa phần số này đều đã từng bị xử lý hành chính về hành vi “gây rối trật công cộng”, có những cá nhân đã từng truy tố về hình sự. Bọn chúng lấy tư cách j để đối thoại?
Trả lờiXóaNhững rận chủ ký Thư ngỏ trên cho rằng, việc tưởng niệm này đã trở thành “một nét đẹp văn hóa tâm linh tốt đẹp của người Hà Nội, phù hợp văn hóa người Việt” và cho rằng sẽ tiếp tục tổ chức việc tưởng niệm này ở Tượng đài Lý Thái Tổ trong thời gian tới. Không biết những rận chủ này dựa vào đâu khi coi việc tập trung đông người thắp hương tượng đài cụ Lý là nét đẹp văn hóa của người Hà Nội. Xin thưa, nét đẹp văn hóa của người Hà Nội không hề có nét đẹp nào lạ lùng đến vậy. Đây chỉ là sự ngụy biện, mượn danh nghĩa “tưởng niệm” để tổ chức những hoạt động gây mất an ninh trật tự.
Trả lờiXóaHÃY NGHE TUỔI TRẺ VIỆT NAM NÓI GÌ ? - TÔI ĐÃ THỨC TỈNH.
Trả lờiXóaTrước giờ vẫn nghe câu “Thắng làm vua, thua làm giặc” và “Kẻ thắng viết nên lịch sử”, nhưng chưa từng thấm thía nó như lúc này!
Ngày còn cắp sách đến trường, mỗi thứ hai đứng chào dưới cờ tổ quốc, gào lên cùng lũ bạn “…cờ in máu chiến thắng” mà không biết rằng lá cờ ấy cũng có thấm máu của người thân mình, những dòng máu bị rẻ khinh, không được thừa nhận!
Khi người ta cố nhồi nhét hình ảnh về một đấng lãnh tụ vĩ đại, toàn năng vào đầu óc non trẻ của tôi, tôi đã không kháng cự, chỉ đôi lúc tự hỏi một cách lén lút “Thật là có con người như thánh sống thế ư?”.
Bởi vì đôi khi những gì họ nói trước sau bất nhất. Họ chẳng bảo “Không có gì tuyệt đối và toàn vẹn” đấy sao? Hay có ngoại lệ?
Ngày đó ngây thơ đến mức nằm trong phòng đọc bài học lịch sử oang oang, không ngừng mắng chửi “ngụy”, “tay sai”, mà không nhớ rằng ba mình từng khoác áo lính của Việt Nam Cộng Hòa!
Khi người ta dạy cho tôi phỉ báng những người lính “ngụy”, coi khinh họ như nhưng kẻ không có lương tâm, những kẻ bán rẻ tổ quốc, những con người máu lạnh, giết người không gớm tay.
Thì tôi, đã thấy những người lính sa cơ ấy rất hiền lành, là những người cha, người chồng mẫu mực, những người nông dân không ngại vất vả ngoài đồng.
Thì tôi, thấy trong ánh mắt họ một nỗi đau bất lực vì không bảo vệ được tổ quốc của mình!
Thì tôi, thấy họ loay hoay tìm cho gia đình mình một con đường tươi sáng khác để đi. Họ không ngồi đó và khóc cho một quá khứ tươi đẹp đã mất, đã bị cướp mất!
Tôi đã thấy họ dạy con họ yêu tổ quốc, yêu cội nguồn, và trân trọng tình thân!
(xin đừng đánh đồng như cái cách người ta đang giả vờ tự lừa dối nhau, tổ quốc không bao giờ nên hiểu là “người chiến thắng”, và “người chiến thắng” cũng không phải là tổ quốc, nếu như hôm nay tôi nói tôi chẳng có chút cảm tình nào đối với “người chiến thắng” thì không có nghĩa là tôi không yêu đất nước của tôi).
Tôi đã thấy họ tìm được một cuộc sống tốt đẹp hơn nơi đất khách, nhưng cái nhìn của họ vẫn hướng về nơi này một cách khắc khoải. Bởi lẽ, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp họ đã bị đẩy đi xa quá xa nơi họ được sinh ra và lớn lên, nơi còn có những người thân còn ở lại! Họ có thể trở về, nhưng họ sẽ không trở về, tôi biết thế, không phải vì họ chê cố hương nghèo khó!
Khi người ta nói họ là những kẻ “vong quốc”, tôi sẽ lắc đầu bảo rằng không phải, họ là những người “vọng quốc” (luôn luôn hoài vọng về tổ quốc của mình).
Khi người ta bảo rằng họ ở bên kia bờ biển đang tìm mọi cách phá hoại an ninh quốc gia, thì tôi lại tin rằng, họ đã bày tỏ một nỗi thất vọng khôn xiết về cách “trị quốc” của “kẻ thắng”, họ đang bày tỏ niềm xót thương với những số phận đang ngày ngày tìm đến nhau trong niềm an ủi và hi vọng, dù là nhỏ nhoi. Họ đang cất lên tiếng nói giúp những những người mà họ nghĩ rằng “thấp cổ bé họng”.
Không có triều đại nào vĩnh viễn, thì sao cứ mãi lừa mị nhau về cái gọi là “muôn năm”?
Khi người ta gọi bác tôi, ba tôi và anh tôi là “giặc” thì tôi vẫn cứ tự hào về họ, những người đàn ông Việt Nam đúng nghĩa!
Khi người ta gọi họ là “ngụy” thì tôi vẫn vô cùng kính trọng và yêu thương họ!
Bản chất không nằm ở tên gọi và lịch sử cũng không thuộc về kẻ chiến thắng!
Tôi sẽ ngẩng cao đầu vì là cháu, con và em của họ!
(Đặng Diễm Châu)