Chuyện một số đảng
viên tuyên bố, thông báo ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam được mấy đài hải ngoại và đám
zân chủ trong nước tung hô như anh hùng. Thoạt nghe thấy buồn cười nhưng ngẫm
đi ngẫm lại thấy chả có gì lạ.
Thứ nhất, cái sự
hèn hạ, quay lưng bỏ chạy khi gặp khó khăn của những kẻ vào Đảng vì vụ lợi
không có gì là buồn cười. Người đời có cười chúng thì cũng là cười mỉa mai,
khinh thị.
Khi những người vụ
lợi thấy vào Đảng là để phấn đấu giành vị trí hay địa vị xã hội, để mưu cầu lợi
ích chính trị, kinh tế thì họ viết đơn xin được đứng trong hàng ngũ của Đảng.
Lúc ấy, họ sẵn sàng xông pha vào khó khăn để đạt bằng được ý nguyện vào Đảng.
Gặp lúc khó khăn, cần gương mẫu, cần đối mặt với lựa chọn giữa lý tưởng lâu dài
và khó khăn trước mắt, giữa những cám dỗ vật chất… thì họ bỏ chạy với những
cách giải thích đậy điệm vụng về.
Thứ hai, mấy người
ra khỏi Đảng đó họ đều biết rằng: nếu họ không tự ra, cũng sẽ bị kỷ luật Đảng,
khai trừ Đảng vì những việc làm sai nguyên tắc, sai lý tưởng, mục đích của
Đảng.
Thứ ba, những người
này đang say ánh nắng tự do, đa đảng của phương Tây. Nơi đó, Mỹ được coi là
đỉnh cao, tổ chức Đảng rất lỏng lẻo, đa số Đảng viên không có khái niệm trung
thành sâu sắc với Đảng. Đường lối, chính sách của Đảng ở Mỹ không quy định, đòi
hỏi về tư cách của đảng viên. Vì thế, tính kỷ luật không có. Hít phải bụi này, những
đảng viên như ông Lê Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng và Nguyễn Đắc Diên tưởng rằng tự
do ra vô mới là đảng viên tân tiến. Họ quên lúc họ xin vào Đảng họ đã thề thốt
ra sao, phấn đấu thế nào…
Đám zân chủ bày tỏ
sự tôn vinh kẻ bỏ Đảng cũng không phải vì nể trọng gì cả. Thi thoảng, đụng chạm
quyền lợi họ vẫn choảng nhau không chút kiêng dè. Tung hô chẳng qua là việc nó
phải vậy, hợp đồng nó như vậy. Có làm thì có ăn, đơn giản như đan rổ!
Gánh
xiếc zân chủ vốn vậy, có gì đâu mà cười!
Chuyện ra đảng vào đảng là chuyện bình thường. Nước mình có vẻ chưa quen chứ các nước khác thì chả ai thèm quan tâm. Người ta chỉ quan tâm đến lãnh đạo cao nhất của đảng phái đó thôi.
Trả lờiXóaDào, có có ông nghị sĩ Mỹ từ đảng Cộng hòa sang Dân chủ hay ngược lại gì đó. Đấy là quan điểm của người ta, quyền lợi người ta. Thấy bên nào lợi cho họ thì họ theo.
Trả lờiXóaNếu nói luôn là vì lợi ích thì lại khác. Đằng này, mấy anh rân chủ lại làm trò rằng: Đảng thế này thế kia nên tôi không theo nữa...
XóaNói thế có nghĩa là ông Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng là vụ lợi rồi. Chắc là lúc vào đảng tưởng được bổng lộc, xong không thấy đạt được như mình muốn nên tính toán xin ra!
XóaVụ lợi quá đi còn gì.
XóaCho là vào đảng để phấn đấu đóng góp xây dựng đất nước, làm nhiều việc cho nhân dân. Thế lúc gặp khó khăn thì lại bỏ chạy, có vụ lợi không?
Trong chiến trường người ta gọi là đào ngũ còn gì.