VỜ NHƯ ĐIẾC, VỜ NHƯ ĐUI
Ông Vương - chủ nhà hàng nhà hàng Beijing Snacks - buộc phải gỡ biển hiệu tấm biển sặc mùi kỳ thị bằng
hai thứ tiếng Trung - Anh nói "không phục vụ người Nhật,
Philippines, Việt Nam và chó", tuy nhiên vẫn khăng khăng không chịu mở lời xin lỗi.
Đúng là bản chất của kẻ không có học thức, trình độ nhận thức có hạn. Một người bán hàng không có học thức thì có thể không chấp.
Nhưng chính quyền Bắc Kinh im lặng, quay lưng để mặc sự việc thì lại được đánh giá theo cách khác. Đó là cách cư xử không đàng hoàng, không tương xứng với Thủ đô của một đất nước đông dân, có bề dày văn hóa. Điều này thể hiện sự đi xuống của một nền văn hóa.
Tổng lãnh sự Trung Quốc tại TPHCM Trác Lôi Minh nói, việc làm này "không đại diện cho đông đảo nhân dân
và cũng không đại diện cho lập trường của chính phủ”. Tuy nhiên, ông từ
chối bình luận về việc xử lý.
Hành động của chủ quán nọ không lăng nhục được ai, mà ngược lại, tự bôi nhọ mình. Sự im lặng có thể được hiểu là thái độ ngầm chấp thuận của chính quyền Bắc Kinh. Họ đã làm lơ, đã ngầm ủng hộ sự kỳ thị dân tộc của công dân nước mình.
Dư luận quốc tế phẫn nộ, chê cười. Bỏ qua tất cả, Bắc Kinh vẫn im lặng vờ như điếc, vờ như đui.
Thật đúng là quân bành trướng làm gì cũng trướng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét